ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: clbhongoccan2013
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
ThẾ GiỚi TÂm Linh (6)
Wednesday, September 18, 2013 2:27
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Logo KH huyen bi

Tr thay boiBÙA NGÃI Ở SAN JOSE

Hãy đọc bài nầy rất hay. Ở thời đại bây giờ mà có chuyện bùa ngãi, bạn có tin không ?

Khi tôi đến bấm chuông ở ngôi nhà số 2924 Garden Avẹ, San Jose, CA 95111 vào lúc 03:00 giờ chiều ngày 26/11/2002 thì một người đàn bà đứng tuổi, có làn da mịn hồng đã mở cửa bước ra mời tôi vào nhà.

Cánh cửa rất hẹp mặc dầu ngôi nhà cũng khá rộng. Qua khỏi cửa, tôi ngửi thấy mùi nhang khói và mùi trầm hương cùng với mùi nước hoa quyện vào nhau ở bên trong căn nhà. Người đàn bà lại mở một cánh cửa rất hẹp vừa cho tôi nghiêng người lách qua để đi vào một căn phòng khác nằm chếch bên trái của cửa chính ra vào. Đây là cả một thế giới huyền bí của người đàn bà đã gọi điện thoại cho tòa soạn Việt Báo để mời tôi đến thăm cơ sở kinh doanh của bà ta.

Cơ sở của bà là một căn phòng nhỏ lối hơn 10 thước vuông. Khắp bốn bức tường và ngay trên cánh cửa vào phòng đều được dán kín với những hình bùa phép, các tượng ảnh mang những biểu trưng bí ẩn gì đó. Phía tường ngay lối cửa là một bàn thờ đủ các loại thần linh và tượng Phật theo điêu khắc của Thái Lan. Chung quanh bàn thờ là các lá bùa vẽ rồng rắn khó hiểu và dưới chân tượng Phật là các loại hoa quả, và đặc biệt có mấy mâm chứa đầy trứng vịt sống với nhang đèn nghi ngút. Bức tường đối diện với bàn thờ là bàn làm việc của người đàn bà được đặt sát một cửa sổ nhỏ làm bằng kính mờ.

Coi vo hinh 3Người đàn bà ngồi vào chiếc ghế phía sau bàn làm việc, lưng bà sát vào cái kệ tủ có nhiều ngăn lộ thiên đặt những cái khay lớn nhỏ khác nhaụ Trên từng mỗi cái khay có những hàng chữ viết bằng chữ Việt dán lên như những ngăn tủ thuốc có đề tên trong một tiệm thuốc bắc. Các hàng chữ ghi rõ như “Bùa đem chồng con về”, “Phép uống thương”, “Bùa hộ mệnh bình an”, “Phép sang bán xe nhà tiệm quán”, “Phép đốt móng”, “Giải bùa thư yếm”, “Phép đốt”, “Bùa lớn”, “Nàng Quốc”, v.v…

Tôi ngồi xuống cái ghế duy nhất đặt đối diện với người đàn bà. Sát cái bàn ngay bên cạnh tôi là một tủ sắt nhỏ có từng ngăn chia thành nhiều hàng và mỗi hàng lại ngăn ra từng ô nhỏ bên ngoài đề các tên khác nhaụ Nhìn qua lớp kính mỏng tôi thấy bên trong giống như là những loại rễ cây hoặc lá khô.. Người đàn bà đưa tay bật sáng cây đèn loại dành cho bàn viết và chiếu ánh sáng vào phía những ngăn nhỏ trên tủ sắt rồi nói:

- Đây là 100 loại Ngãi quý nhất mà tôi có đủ. Tôi cam đoan chắc rằng hiện nay có nhiều người nuôi Ngãi, nhưng không ai có những loại Ngãi quý hiếm nầy.

Người đàn bà nhìn tôi chăm chú như muốn xem phản ứng của tôi như thế nào. Bà ta chìa ra trước mặt tôi một tờ Việt Báo đã cũ và một tờ giấy ghi tên tôi, địa chỉ tòa soạn Việt Báo và số điện thoại :

- Tôi đã đọc bài của ông viết về nhiều cơ sở trên Việt Báo rất vô tư và xây dựng. Có một cái chợ tôi tưởng rằng nó đã chết, nhưng nhờ bài viết của ông mà nó sống lại sầm uất. Tôi đã ghi tên ông và địa chỉ để liên lạc nhưng tôi phải đi về Thái-Lan thỉnh phép một thời gian. Nay trở lại San Jose, tôi mạnh dạn gọi điện thoại mời ông đến xem xét công việc của tôi đang làm.

- Bà có thể vui lòng cho tôi biết bà làm nghề gì ? Việt Báo chỉ giới thiệu người thật, việc thật, công việc hợp pháp mà thôị Sự giới thiệu là hoàn toàn miễn phí.

Thien AcNgười đàn bà đưa ra Giấy Phép Hành Nghề và nói : “Xin gọi tôi bằng Cô là được rồi”. Tôi chưa có chồng và không bao giờ được phép gần đàn ông về thể xác. Đây là License của tôi. Việc làm chính của tôi hiện nay là “Làm phúc, là cứu người”.

Tôi nhìn khắp căn phòng, dưới chân bàn thờ có hình mấy người đã chết… Trên khung cửa vào phòng có thờ hàng chữ của Đức Mohammed là nhà Tiên Tri của Hồi Giáo. Tôi hỏi người đàn bà :

- Cô xem chỉ tay, tướng số, bói bài phải không ?

- Không, tất cả những thứ đó tôi đều biết, nhưng không xem bói toán cho ai. Ngoại trừ có ai đó thân tình cần tôi giúp. Tôi xin nói thẳng rằng tôi là một Thầy về Bùa Ngãi chuyên nghiệp nhưng tôi không làm chuyện thất đức, không dùng Bùa Ngãi để thư yếm hại ai bao giờ. Ngược lại tôi đã giúp cho bao nhiêu gia đình tan nát được đoàn tụ hạnh phúc. Những người bỏ vợ, bỏ chồng đi lang chạy theo người khác tôi đã giúp kéo họ trở về sống lại với nhau.

Tôi giúp cho những người bị mất của được tìm lại tài sản đã mất ; giúp cho người ta tránh được tai nạn chết chóc; giúp cho các người kinh doanh được mua may bán đắt, có nhiều khách… Nói tóm lại, tôi chỉ muốn giúp người. Tôi cũng giúp giải cứu nhiều người bị các thầy bùa ngãi độc ác thư yếm mà đã đi nhiều nơi nhưng không ai giải phá cứu được. Và đặc biệt là tôi có thể chữa được một số bệnh như bị phong thấp bại xuội, bị mặt đầy mụn nhọt ghẻ lở.

9 Bua ngai 1Tôi sẽ chữa lành cấp tốc mà tôi không hề lấy của ai đồng xu nào khi tôi chữa trị giúp họ. Những ai bị tê thấp không giở tay lên được hay không bước đi được, tôi chỉ đọc lời cầu chú và cào vuốt chỗ đau lập tức họ sẽ khỏi trong vòng lối 15 phút. Người bị bệnh lâu vài chục năm thì ít ra cũng phải được tôi chữa trong lối 3 lần mới hết.

Trong khi nói chuyện với bà thầy Bùa Ngãi, phái viên Việt Báo nghe điện thoại của bà hầu như cứ năm bảy phút lại reo lên liên tục. Nhiều người gọi xin hẹn giờ hay xin thỉnh bùa, thỉnh phép. Tôi hỏi người đàn bà :

- Mỗi người khách cô lấy bao nhiêu tiền ?

- Tôi không lấy bao nhiêu cả. Chữa trị bệnh hoàn toàn miễn phí. Những ai đến thỉnh Bùa, Ngãi hay cần giải cứu thì tùy theo kết quả mà họ đạt được, họ đến trả lễ bao nhiêu là tùy hỷ. Có người cho tôi vài đồng, có người cho vài chục, nhưng cũng có nhiều người cho tới vài trăm hoặc vài nghìn Đô-La.

9 Bua ngai 3- Như vậy chắc cô kiếm được nhiều tiền lắm vì tôi nghe điện thoại xin gặp cô liên tục.

Ngưới đàn bà đưa ra trước mặt tôi nhiều tờ báo xuất bản tại Việt Nam như Báo Lao-Động, báo Tuổi Trẻ, báo Công An, báo Phụ Nữ và cả báo viết bằng tiếng Anh có tên là Saigon Times. Những báo đó xuất bản phát hành các năm khác nhau và đều có bài viết và hình ảnh đăng tải về người đàn bà mà tôi đang tiếp xúc. Trên báo Saigon Times xuất bản tháng 9 năm 2000 có bài viết ký tên Le Toan với tựa đề “US. Family Gives Food Parcels to The Poor” đã viết rằng “SGT-HCMC) A Vietnamese family living in the ỤS. town of San Jose have donated 2,000 food parcels valued at VND40,000 each for distribution among poor residents of HCMC’s District 4 during the family matriarch’s annual Vietnam visit…” (Tạm dịch: Một gia đình ở San Jose đã tặng 2,000 gói lương thực trị giá 40,000 đồng VN mỗi gói cho dân nghèo Quận 4, Sài Gòn, khi họ về thăm nhà hàng năm…)

Bên cạnh bài viết là hình của người đàn bà đang trao gói quà cho một phụ nữ nghèo. Dưới tấm hình ghi là “Mrs Le Khanh hands a food parcel to a poor woman”.

Trong khi đó tờ báo Kinh Doanh & Tiếp Thị trong một bài khác có đăng hình ảnh của bà LỆ KHANH đang trao quà cho những gia đình nghèo tại Quận 4 Sài-gòn vào ngày 04/9/2001. Bài báo thường thuật rằng Bà Lệ Khanh sống tại San Jose đã về Việt Nam tặng quà lần thứ 13 cho 2.000 gia đình nghèo mỗi gia đình một phần quà gồm gạo, bột ngọt, mì gói, dầu ăn, nước tương, muối bột.

Ngoài ra bà Lệ Khanh cũng tặng 300 phần quà tại Quận 8 Sài-gòn trong dịp Tết Trung Thu và cho các Hội Bảo Trợ, các nhà tình thương, các mái ấm trẻ em đánh dày và thiếu nhi ngoài đường phố mỗi nơi 100 Mỹ-kim. Bài và ảnh chụp do phóng viên Cẩm Thanh viết nói rằng đây là lần thứ 13 bà Lệ Khanh phát tặng quà cho người nghèo tại Sài-gòn. Những bài báo khác xuất bản tại Sài-gòn có đăng hình ảnh và bài tường thuật bà Lệ Khanh đang phát tặng quà Noel cho 1,000 hộ gia đình nghèo tại Phường 12 Quận 4 Sàigòn.

Người đàn bà chuyên nghề Bùa Ngãi đưa cho tôi xem các quảng cáo của bà đăng trên vài tờ báo tại San Jose và nói với tôi :

9 Bua ngai 2- Tôi không được ăn thịt. Hằng ngày khách thập phương đưa gà, vịt và hằng giỏ đầy trứng, trái cây đến cúng tổ, tôi nuôi Ngãi xong là cũng bỏ đi. Thực phẩm hằng ngày của tôi là do người thập phương cho tôi ăn. Tôi chẳng thiếu thốn gì cả. Tôi chỉ giúp người và nếu có ai cho tiền bạc hay gởi tiền cúng tổ, tạ ơn thì tôi thu gom mang đi làm việc nghĩa, làm việc bố thí từ thiện cho dân nghèo. Tôi về Việt Nam và đã tặng thực phẩm cho người nghèo được 13 lần. Những lần đầu thì chỉ tặng cho 1.000 gia đình nghèo thôi, nhưng những lần sau thì 2.000 gia đình, rồi mới đây là nhiều hơn.

Khi tôi tặng quà thì có chính quyền địa phương, báo chí và cả Công An đến kiểm soát. Tôi chỉ giúp người nghèo mà thôi. Và vì vậy, tôi chỉ làm chuyện tốt, không dùng bùa ngãi để trục lợi cho cá nhân mình hay đi hại người khác. Tôi không cần tiền cho cá nhân tôi nên chẳng có ai có thể dùng tiền bạc để sai khiến tôi làm bậy như thư yếm hại phá người nào.

Báo Saigòn Times ghi bà Lệ Khanh 68 tuổi, tôi hỏi về cá nhân bà, bà kể :

- Tôi có thể nói tiếng Việt Nam và có tên Việt Nam là LỆ KHANH, nhưng tôi không phải là người Việt. Tôi là người Thái-Lan, thuộc một bộ tộc thiểu số gốc Chăm tại vùng núi Shakhon miền Bắc Thái-Lan. Bộ tộc tôi theo Mẫu Hệ, tên ông ngoại của tôi là Thầy Bùa Ngãi Kha-Mắt-Kham Bi-Rô kiêm Già Làng trong toàn bộ tộc. Tên thật của tôi là KHA-LAY-MAỴ Chúng tôi theo Hồi Giáo nhưng không cuồng tín và không chấp nhận khủng bố. Theo tục lệ, mỗi đứa trẻ sinh ra đều được bộ tộc dành cho một cái hủ chứa các viên sỏi để tính tuổi của mình.

Lúc tôi được 8 viên sỏi thì tôi bị bệnh nặng và mê man nhiều ngày. Ngoại của tôi đã dùng bùa ngãi chữa cho tôi lành bệnh. Nhưng ngay sau đó trong bộ tộc bị bệnh dịch tả gây chết hằng loạt và dân khắp vùng kéo đến yêu cầu đốt tôi thành tro vì cho rằng tôi đã chết mà nay sống lại làm con Ma Lai về giết hại dân buôn bản. Ông Nội tôi là nhà chân tu Phật Giáo Thái Lan đã bàn với ông Ngoại tôi và hai gia đình đành chuẩn bị thực phẩm gởi tôi cho một đoàn người buôn lậu đưa ra khỏi vùng. 9 Thai LanKhi ra đi, ông ngoại tôi cho tôi mang theo một túi bùa ngãi mà tôi được huấn luyện từ khi mới lên 3 viên sỏi.

Ngoại đọc bùa chú cho tôi đi và nói rằng khi tôi lớn lên là không được gần đàn ông và phải làm nghề bùa ngãi để cứu nhân độ thế. Đoàn buôn lậu đưa tôi băng rừng trong nhiều ngày đêm và cuối cùng đến gởi tôi tại một già làng thuộc buôn Thượng ở khu vực Mai Thôn gần Đà-Lạt. Khi tôi được 12 tuổi thì tôi hái lan rừng mang ra chợ Đà-Lạt bán và tôi được gặp một phụ nữ Việt Nam tên là LỆ KHANH, đã đưa tôi về nhà ở chung để giúp đỡ tôi. Tôi thực sự ở với chị Lệ Khanh vào lúc tôi 16 tuổi và tên thật của tôi là KHA-LAY-MAY nên cả nhà gọi tôi là MAY.

Tôi nói được tiếng Thượng, tiếng Thái và nay chị Lệ Khanh dạy thêm cho tôi tiếng Việt. Chồng chị Lệ Khanh là anh Trần Văn Hải, đã quyết định đưa gia đình về Sài-gòn sinh sống vào khoảng năm 1970. Tôi đi theo và nhờ đó tôi có dịp quen với các anh chị đào kép Cải Lương. Tôi kiếm được ít tiền và sang lại Đoàn Cải Lương Hoa Anh Đào – Kim Chưởng để làm bầu gánh một thời gian. Thời gian nầy tôi có dịp trở lại Thái-Lan tìm về nguồn gốc của tôi. Tôi đã tìm được các thầy Bùa Ngãi cấp đẳng cao cường và được truyền lại các bí quyết trong nghề Bùa Ngãi nhưng tôi phải thề không được dùng Bùa Ngãi để ếm hại người khác.

Đến năm 1971 thì chị Lệ Khanh bị bệnh và qua đời. Anh Trần Văn Hải chồng chị làm việc cho Mỹ ở Kho 5 có 3 đứa con gái và tôi thay chị Lệ Khanh để lo cho các con của chị mà tôi xem như con ruột của mình. 9 Da LatChúng cũng gọi tôi bằng mẹ mặc dầu tôi nhỏ tuổi hơn chị Lệ Khanh.

Sau ngày 30/4/75, anh Hải đưa các con về làm rẫy tại Long Khánh gần Trại giam K3 tức Z30D. Tôi cũng đi theo và một hôm lúc tôi đang làm rẫy, thấy anh em Sĩ quan cải tạo đi qua rách rưới và đói khát, tôi kiếm tiền mua đường thẻ ném cho anh em chia nhau.

Bà Kha-Lay-May kể tiếp : “Khi ra khỏi tù, tôi nghĩ phải tìm mọi cách ra khỏi Việt Nam vì sống với chế độ xã hội chủ nghĩa thì các con của chị Lệ Khanh chẳng thể nào có được tương lai. Thế rồi, tôi quyết định dùng bùa ngãi để nói chuyện với Cục Quản Lý Xuất Nhập Cảnh tại Sài-gòn. Tôi lấy giấy tờ của chị Lệ Khanh sinh năm 1940 nay đã chết và khai là giấy tờ của tôi. Anh Hải là chồng của chị Lệ Khanh nay trên giấy tờ là chồng của tôi và các con của chị đều là con tôi cả. Tôi lấy Oxy Già để nhuộm vàng tóc của một đứa con gái và Cán bộ Công An ở Sài-gòn đã giúp tôi khai giấy tờ là tôi có chồng tên là Trần Văn Hải, sau đó chồng tôi bỏ mấy mẹ con tôi đi theo người khác nên tôi đi làm sở Mỹ nên quen với một lính Mỹ và có riêng một đứa con gái lai Mỹ.

Rồi sau ngày Giải Phóng 30/4 thì chồng tôi trở về lại nên gia đình tôi sum họp và chồng tôi cũng có công giúp tôi nuôi đứa con gái lai Mỹ thành người. Nhờ đó, khi đi phỏng vấn thì cả gia đình anh Hải và tôi đã được xuất cảnh đến San Jose.

9 Bua ngai 4Chúng tôi nay vào quốc tịch Mỹ và mua nhà tại Garden Avẹ, San Jose, Tôi mang ơn Việt Nam và nay tôi hành nghề bùa ngãi để nếu được ai cho đồng nào thì tôi lại mang về giúp đỡ những người nghèo khổ tại Sài-gòn. Ở San Jose, nhiều thầy bùa ngãi người Miên thường ăn tiền để đi thư yếm người khác.

Tôi đã giải bùa cho nhiều người Việt Nam gặp nạn bị thư yếm và tôi đã cứu họ được sống. Tôi giúp cho nhiều người làm ăn thịnh vượng và giúp trị các người bị phong tê thấp liệt tay chân. Những bệnh như thế tôi chỉ đọc lời khấn và vuốt vài cái là họ có thể hết ngay tức thì. Tôi không lấy tiền khi giúp người bệnh. Những ai bị mụn đầy mặt, tôi cũng chữa khỏi ngay và da mặt họ sẽ láng o như da mặt của tôi. Những người đến trị mụn tôi cũng không lấy tiền, tuy nhiên họ có thể cho anh Hải một vài đồng vì anh ấy sát trùng dụng cụ. Những ai mất của, hãy mang theo một đứa bé trai từ 8 tuổi đến 10 tuổi. Ðứa bé đó sẽ nhìn vào bàn tay của tôi và thấy được ai là người đã ăn cắp giống như nhìn lên màn ảnh TV để xem phim vậy.

Việt Báo viết bài nầy như một chuyện lạ để đọc giả tìm hiểu. Giữa thời đại văn minh tại sao có những hiện tượng bùa ngãi lạ lùng nầy. Những ngày kế tiếp sau đó, phái viên Việt Báo bất chợt đến xem một số khách đến xin giải bùa hay xin tìm của bị mất. Một phụ nữ bỏ toàn bộ nữ trang và $30,000 tiền mặt vào trong một chiếc giày ống cao cổ để định mua Mobile Home, nhưng đã bị mất sạch và bị người chồng chửi rủa thậm tệ là lấy tiền cho trai. Người vợ được bạn giới thiệu đến xem và đã dắt theo một đứa cháu trai 9 tuổi của bên chồng và không cho đứa bé biết trước chuyện gì.

Khi thằng bé nhìn vào bàn tay phải của bà Kha-Lay-May, nó nói : “Cô ơi, con thấy chú Tám lấy một chiếc giày ở dưới giường ra và thò tay vào trong chiếc giày lấy ra một gói đồ gì đó… và… chú Tám lái xe đem gói đồ đến đưa cho Cô Út”.

HNg Huynh V. Yen 2Người phụ nữ mất của đứng bật dậy như cái lò xo : “Trời ơi, ông chồng tui. thế mà cứ chửi tui hoàị. lấy hết gia sản qua đưa cho em ruột không biết đang tính chuyện gì đây !”

Người phụ nữ mừng rỡ bỏ vào lọ cúng tổ 30 Mỹ-kim và bước ra ngoài. Người phụ nữ xin miễn ghi tên tuổi vì sợ nói ra bỉ mặt người chồng !

Chuyện nghe thật khó tin, nhưng đang có thật trong một đất nước văn minh hiện đại như Hoa Kỳ.

Yên Huỳnh post

9 Mang xa 1MÃNG XÀ QUẪY ĐUÔI,
CẢ LÀNG MANG LỜI NGUYỀN
“CHẾT TRẺ”

Rộng chưa đầy 1 km2 nhưng vùng đất này trong hơn chục năm trở lại đây thường xuyên xảy ra nhiều người chết trẻ thì cũng gặp chuyện không may…

Mục sở thị vùng đất ma

Chuyện về vùng đất ma này hỏi bất kỳ ai ở thôn Vũ Dương, xã Hồng Quang, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên, họ cũng điều biết khá tường tận. Đây là vùng đất nằm ở vị trí cuối thôn, về cơ bản là xa hẳn khu trung tâm nên đến đây, ai cũng cảm nhận được không khí heo hút, vắng bóng người. Khu vực này hiện chỉ còn hai người sinh sống là hai hộ ở gần nhau. Hai người đàn bà một già, một trung niên đều sống một mình khiến không gian càng thêm vắng vẻ.

Theo lời kể của những người trong làng, về mặt địa thế, khu đất này được cho là xấu vì trước đây nó là một vùng trũng (có thể là đoạn lạch sông), mãi sau này người dân mới vượt đất trồng trọt và làm nhà ở đó. So với mặt bằng chung, vùng đất này như là một cái rốn đất trũng hẳn xuống so với những vùng đất khác của làng.

Cũng vì địa thế xấu như vậy nên hơn chục năm trở lại đây, những hộ sinh sống trên khu đất này đều gặp chuyện không may. Theo thống kê của ông trưởng thôn Nguyễn Văn Mỹ, số người chết ở vùng này phải lên tới hơn 30 người, nhất là đều vào độ tuổi dưới 40. Nhiều người chết đột tử, chết đuối, chết tai nạn… khi mới đang ở độ tuổi thanh xuân.

Ngoài ra, những hộ sinh sống ở đây đều không được yên, không người có vấn đề thần kinh thì cũng có người bị ma làm. Mang xaBởi vậy, dù nhà cửa khá đông đúc nhưng xuống đó vào giữa trưa, chúng tôi vẫn có cảm giác như đứng giữ một khu phố bị bỏ quên, không người qua lại, không tiếng động vật kêu. Tất cả chìm vào một không gian u tịch, vắng vẻ đến ghê người.

Những khu vườn nhãn rậm rạp, những căn nhà bị bỏ hoàng, rêu phong bao phủ với những bức tường cũ kỹ khiến cho chúng tôi liên tưởng tới một bộ phim ma nào đó. Theo lời kể của người thanh niên dẫn chúng tôi xuống đây, ở khu vực này có một người đàn ông bị thánh hành (ông này hiện đã mất vì ung thư).

“Lúc sinh thời, ông này tự nhận mình có khả năng nhìn thấy ma. Cứ vào cuối mùa nhãn, người ta thuê ông ấy đi chặt cành nhãn. Thời gian làm việc là vào ban đêm. Ông này không cần đèn đóm gì cả, một mình ở giữ những khu vườn nhãn rộng mênh mông làm việc. Ông ta kể đây là khi đất rất nhiều ma, cứ tối đến là họ tụ tập về nói chuyện với ông suốt đêm”, vừa đi, người thanh niên dẫn đường vừa kể. Thực hư câu chuyện này không biết ra sao, nhưng cứ nhìn vào đoạn đường heo hút trước mặt là chúng tôi cũng cảm thấy rùng mình.

Cũng vì muốn trải nghiệm cảm giác khi đặt chân đến đây, chúng tôi có nhờ người thanh niên này dẫn đi vào ban đêm. Từ trung tâm làng có hai con đường dẫn vào khu đất. Một là đoạn đường chạy xuyên tâm vào giữa khu đất, đoạn này dù có đèn đường và một số hộ dân sống gần đó nhưng cũng khiến cho nhóm bạn đi cùng tôi giãy nảy đòi về.

9 Mang xa 2Chưa thỏa mãn với cảm giác này, tôi tiếp tục yêu cầu anh bạn dẫn đường dẫn chúng tôi theo con đường vòng để vào khu đất. Người thanh niên nghe vậy vội nói : “Em chỉ dám dẫn các anh tới đầu xóm, còn sau đó tự các anh đi vào tìm hiểu nhé”.

Người thanh niên dẫn chúng tôi đi hết đường lớn chạy thẳng ra hướng bờ sông thì hết đường. Chúng tôi thấy một ngã rẽ hướng tay trái và một về hướng tay phải. Hướng tay trái thì dân cư ở khá tấp nập và có đèn đường rất sáng. Hướng tay phải là một con đường nhỏ, tối đen như mực, trổ dài thăm thẳm về phía xa. Con đường này một bên là sông, một bên là những căn nhà bỏ hoang. Xung quanh, những rặng tre và vườn nhăn âm u chạy dài làm con đường thêm nhỏ và  tối đặc.

Qua ánh sáng mờ mờ của chiếc cánh cổng sắt đã khóa bị hoen gỉ, những ngôi nhà bỏ hoang không ai ở, lối đi cỏ dại mọc um tùm. Dù là tôi và anh bạn đi cùng không bao giờ tin có ma quỷ, hay những câu chuyện chỉ mang tính giai thoại nhưng cũng không khỏi rùng mình vì sự vắng lặng ở nơi đây.

Truyền thuyết mãng xà quẫy đuôi

Lý giải cho một loạt hiện tượng lạ xảy ra trong khoảng hơn chục năm trở lại đây, ông Nguyễn Văn Mỹ – trưởng thôn cho biết : “Tôi cũng chỉ được nghe các cụ truyền lại câu chuyện rằng khu đất đó vồn nằm trên địa thế đuôi của một con mãng xà lớn. Mỗi khi nó chuyển động thì những người sinh sống trên đó đều gặp chuyện không hay. Có lẽ những chuyện này liên quan tới truyền thuyết đó chăng. 9 Mang xa 3Thật hư thế nào thì chúng tôi còn phải chờ các nhà khoa học chuyên ngành xem xét nhưng quả là những người sống ở khu đó không nhiều thì ít đều gặp chuyện không hay lắm”.

Bản thân ông Mỹ cho  hay, thôn Vũ Dương trước kia có hai ngôi đình rất lớn mà dân làng vẫn gọi là đình trên, đình dưới. Trước năm 1945, đây là một vùng trù phú, kinh tế rất phát triển. Cảnh trên bến dưới thuyền diễn ra rất nhộn nhịp. Theo nhiều vụ bô lão trong làng hai ngôi đình như hai địa điểm trấn yểm linh khí của vùng đất này. Một ngôi trấn ở phía trên, một ngôi trấn ở phía dưới.

Tuy nhiên, sau năm 1945, do hai ngôi đình có diện tích quá lớn (theo lời kể của ông Mỹ trưởng thôn thì một ngôi đình mà mấy trung đoàn bộ đội ở cũng không hết) nên thực dân Pháp đã cho đốt hết. Hai ngôi đình bị cháy hầu như không còn gì. Thế rồi sau ngày hòa bình, thay vì tu bổ thì dân lại đua nhau phá đình, chùa, lấy gạch xây dựng các công trình khác. Thế là hai ngôi đình cổ đã bị xóa sổ từ đấy. Có lẽ vì chuyện này mà càng về sau, càng có nhiều chuyện không hay xảy ra ở vùng đất đó cũng vì hai ngôi đình đã bị phá bỏ.

“Tất nhiên, đây chỉ là lời đồn chưa có kiểm chứng khoa học nhưng dân làng chúng tôi đã từng thảo luận về việc khôi phục lại ngôi đình cổ ngày xưa. Hy vọng những chuyện không hay sẽ bớt đi nhưng vì chưa có kinh phí và vấn đề giải phóngmặt bằng trên nền đình cũ vẫn không thực hiện được nên bao năm qua không làm được gì cả”, ông Mỹ nói.

Xuan MaiÔng cũng cho biết thêm rằng, trước kia, làng còn một ngôi chùa rất lớn nhưng cũng bị phá và đốt hết. Ngày nay, người ta xây dựng lại một ngôi chùa nhỏ ngay trên đất của khu đất ma. Vì thế, dù là chùa nhưng người qua lại rất ít. Dân làng vì thế cũng ngại xuống chùa, chỉ trừ khi có dịp đặc biệt lắm. Hiện lãnh đạo thôn cũng như các cụ cũng tính phương án di chuyển ngôi chùa ra vị trí khác nhưng vẫn chưa thống nhất về mặt kinh phí và địa điểm.

Xuân Mai post

Logo canh giac

9 Hoa chat 1HÓA CHẤT CHO MÍT

“Ở đây toàn “bơm” hóa chất cho mít mau chín thôi !. Đố anh đến đây mà chẻ hết được mít chin !?. Đám mít này chẻ xong lại có đám khác chín. Khi nào mít trên cây hết trái thì mới hết việc…”.

Đó là lời khẳng định của một công nhân làm trong vựa mít của ông Nghĩa (trú tại huyện Chơn Thành – Bình Phước). Người công nhân này cho biết thêm, phương pháp làm cho mít chín theo truyền thống như đóng cọc (còn gọi là đóng nõ), phơi nắng, bôi vôi đầu cuống… hiện nay không được áp dụng mà thay vào đó là kỹ nghệ “tiêm chích” hóa chất để “biến” mít non thành mít chín. Công nghệ này được dân mít ưu tiên hàng đầu.

Theo một công nhân tên Tứ, các công đoạn làm mít thì khâu “nạp” hóa chất là quan trọng nhất bởi cho mít “ăn” hóa chất quyết định đến tiến độ, chất lượng, lợi nhuận của nghề lột mít.

9 Hoa chat 2“Muốn làm có lời thì phải dùng hóa chất để mít chín nhanh hơn, múi đẹp, ngon. Mít chín nhanh thì tiết kiệm được thời gian và công sức, đương nhiên sẽ tạo ra nhiều thành phẩm, lợi nhuận càng cao”, anh Tứ giải thích.

Anh Tứ giảng giải them : “Chẳng hạn, hiện nay trên thị trường thương lái thu mua với giá 19 ngàn đồng/ 1 ký múi thành phẩm thì cháu tính toán làm sao trừ hết chi phí từ khâu mua mít trái, thuê công nhân, tiêm hóa chất, bóc… mỗi ký mít thành phẩm phải thấp hơn giá thu mua của thương lái thì mới có lời”.

Theo giải thích của ông Nghĩa không phải loại thuốc nào “chích” vào cũng làm cho mít chín nhanh, đẹp, không bị sượng. “Mới đầu, tôi mua thuốc ngoài chợ thì bị các chủ thu mua chê là sản phẩm không đẹp, chất lượng kém, 9 Hoa chat 3có vị đắng, trái chín sượng không có lời. Được người bạn giới thiệu mua loại thuốc “lạ” về làm thì không bị lỗ vốn”.

Để chúng tôi thấy rõ hơn công đoạn trên, ông Nghĩa lấy kim tiêm và một bình thuốc rồi thực hiện các thao tác “hô biến” cho mít. “Hóa chất càng “nặng đô” thì mít càng nhanh chín, màu sắc của nó sẽ đẹp hơn. Thuốc khác phải vài ngày mới chín, nhưng loại này, chúng tôi bơm vào chưa đầy 24 giờ sau là nó chín”. Ông Nghĩa quả quyết.

Nói xong, ông Nghĩa đi vào nhà lấy ra bịch thuốc để tư vấn. Bịch thuốc có bao bì màu xanh, trên mặt ghi chằng chịt chữ Trung Quốc và hình ảnh các loại trái cây.

Bên trong bao bì gồm hai bịch màu trắng không có chữ, mỗi bịch chứa 10 lọ thuốc bé như ngón tay út, 9 Hoa chat 4trên miệng lọ có màu đỏ. Thuốc này được ông Nghĩa bọc cẩn thận và giấu rất kín bên trong ngôi nhà mình ở.

Ông Nghĩa nói : “Mỗi bịch này cháu pha loãng với 10 lít nước. Thuốc này không độc hại gì hết chỉ làm cho trái nó nóng lên … chín thôi (!?). Ở đâu người ta cũng dùng mà ! Nên chú cũng sử dụng”. Ông Nghĩa bật mí them : “Loại thuốc này lấy bên Trung Quốc. Loại này là nguyên chất phải pha với nước mới dùng được. Mỗi bịch có 100 ngàn thôi à, chích được vài tấn mít ”.

Mỹ Nhàn post

Logo thu thuat

Filed under: Thế giới Tâm linh Tagged: Tâm linh, Tổng hợp


Total 1 comment
  • dora

    TÔI Dora Sandy tôi muốn gửi lời cảm ơn và tôi sẽ luôn luôn cảm tạ drokojie người mang lại chồng ly hôn của tôi đã để lại cho tôi cho 6years trong vòng 48 giờ, tôi đã nói về tuần cuối cùng này nhưng tôi hứa sẽ luôn nói với mọi người về điều này vào mỗi cuối tuần vì vậy mà những điều đó đã không đọc về nó tuần trước sẽ đọc về nó trong tuần này, tôi đã được tìm kiếm như thế nào để có được mang thai và làm thế nào để có được chồng ly dị của tôi trở lại với cuộc sống của tôi, vì tôi yêu anh ấy với toàn bộ trái tim của tôi, tôi không thể thay thế bằng bất kỳ cơ thể, một ngày nào đó tôi đã xem truyền hình của tôi khi tôi nhìn thấy một người phụ nữ cảm tạ linh mục ina và nói với thế giới như thế nào ông đã giúp cô ấy tôi đã rất sốc khi tôi không thể tin được, vì tôi không bao giờ dạy rằng có những quyền hạn mà có thể mang lại mất hôn nhân, sau đó là làm thế nào tôi đã quyết định liên lạc với anh quá, vì tôi thực sự cần chồng ly hôn của tôi trở lại, khi tôi liên lạc với anh ta tôi đã nói với ông tất cả mọi thứ và anh ấy nói với tôi không phải lo lắng rằng chồng ly hôn của tôi chắc chắn sẽ trở lại với tôi, trong vòng 48 giờ đầu tôi không thể tin được, vì tôi đã suy nghĩ như thế nào ai đó đã đi cho 6years có thể trở lại trong vòng 48 giờ, vì vậy sau đó tôi đã quyết định để xem và thấy, không thể tin được trong vòng 48 giờ tiếp theo tôi đã nhận một cuộc gọi từ số không rõ do đó, tôi nhận cuộc gọi điều tiếp theo tôi có thể nghe được giọng nói của chồng tôi, ông đã cầu xin và cầu xin tôi trên điện thoại mà tôi nên tha thứ cho anh ta rằng tôi nên quên đi tất cả những gì đã xảy ra mà ông không biết những gì đã qua anh, anh hứa sẽ không để lại cho bất kỳ lý do gì, mình thực sự xin lỗi vì những gì ông đã làm, tôi đã rất ngạc nhiên, vì tôi không bao giờ tin rằng điều này có thể xảy ra, vì vậy đó là cách mà tôi chấp nhận lời xin lỗi của mình và sáng hôm sau anh ta trở về nhà để gặp tôi và vẫn cầu xin tôi tha thứ cho anh ta tôi đã nói với anh rằng mọi thứ đều ổn mà tôi đã tha thứ cho anh ta, đó là cách chúng tôi bắt đầu một lần nữa và ông có Chang, tôi hứa sẽ nói lời khai này ở đài phát thanh, bình luận chứng này mà bây giờ đang mang thai, nhưng vẫn còn sao trước tháng này chạy ra ngoài tôi hứa sẽ nói điều này trong đài phát thanh và tôi sẽ thưa ông, cảm ơn bạn rất much.World xin đang cầu xin em mọi người cố gắng giúp tôi cảm ơn người đàn ông này cho tôi, hoặc nếu bạn cần sự giúp đỡ của mình ở đây là mình địa chỉ email [email protected]

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.