Anh ghen chuyện cũ của tôi. Tôi bực bội, nóng nảy, bồng bột nên nhất quyết chia tay. Anh níu kéo nhưng tôi không chịu.
Tôi quen anh khi còn học lớp 12, đúng lúc chấm dứt với người yêu đầu tiên vì hết tình cảm. Còn anh, vì chuyện gia đình nên bỏ học đại học, thay vào đó về học nghề liên quan đến chụp ảnh áo cưới. Lần đầu tiên chạm mặt nhau, có lẽ chỉ mình tôi nhớ. Lúc đó, tôi đang ngồi trong quán net, anh thuê mặt bằng ở trên. Anh có đi xuống, ngang qua, tôi nhìn qua anh nhưng sau đó liền dán mắt vào màn hình máy tính.
Ảnh minh họa: HH |
Lần thứ hai gặp nhau cũng ở quán net đó, tôi nghỉ học vào đây. Thằng bạn ngồi bên cạnh hút thuốc, tôi la và đánh nó, quay lại thấy anh đang đứng nhìn rồi cười. Lúc ra về, tôi đi trước, đang chạy xe thấy anh và bạn chạy qua, xe anh vượt xe tôi, tôi cũng chạy theo vượt xe anh. Hôm sau gặp nhau ở quán net, anh xin số điện thoại, từ đó chúng tôi liên lạc với nhau.
Không hiểu sao, chỉ mới nói chuyện nhưng cả hai đều nói hết chuyện riêng tư về gia đình cho nhau nghe, cùng cảnh ngộ mất bố khi còn rất nhỏ tuổi. Anh thật sự rất yêu thương tôi. Chúng tôi hẹn hò ngay sau đó một thời gian ngắn. Anh đến nhà tôi chơi, rất được lòng mẹ tôi. Mẹ còn khuyên sau này nên cưới anh làm chồng. Quen nhau hơn một tháng, anh dẫn về gặp mẹ anh. Mẹ anh cũng dễ gần, vui tính và thân thiện.
Buổi tối anh hay vào nhà tôi chơi, bất kể mưa gió. Anh ở với ông bà nội chứ không ở cùng mẹ, nhà ông bà nội cách nhà tôi khoảng chừng 8 km. Mỗi lần như vậy, thật sự tôi rất thương anh. Mẹ tôi cũng thương anh, đều nói anh vào chơi mà tôi không quan tâm chăm sóc gì cho anh.
Anh muốn tôi học đại học ở gần nhà, còn tôi có ý định thi ở TP HCM, nhưng vì anh tôi cũng thay đổi ý định. Không hiểu sao, có ai đó nói chuyện tình cảm của tôi và người yêu cũ cho anh nghe. Anh ghen. Tôi bực bội, nóng nảy, bồng bột nên nhất quyết chia tay, anh níu kéo nhưng tôi không chịu. Chúng tôi thật sự xa nhau. Bẵng đi một thời gian dài chừng nửa năm, đột nhiên tình cảm với anh ùa về, trong khoảng thời gian đó tôi vẫn không quen ai, lúc này anh nhất quyết không chịu nói chuyện với tôi, không liên lạc, còn chặn số điện thoại. Tôi chỉ còn biết khóc.
Bây giờ đã là sinh viên năm cuối, tình yêu dành cho anh vẫn chưa hề thay đổi. Mặc dù đã có lần nghe tin anh có bạn gái, nhưng tôi vẫn đợi, hy vọng một điều gì đó. Giờ anh và bạn gái đã chia tay, thật không hiểu sao trong tôi vẫn nuôi hy vọng dù rất mong manh, vì anh vẫn ở nhà, còn tôi học trong Sài Gòn. “Học trò à, cô giáo vẫn muốn chủ nhiệm học trò… Có được nữa không vậy?”
Tôi biết anh chẳng bao giờ có thời gian lên mạng đọc báo nhưng vẫn muốn nói ra cho nhẹ lòng. Hy vọng tìm được sự đồng cảm, sẻ chia từ các cô chú, anh chị.
Dung
* Gửi tâm sự của bạn về [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối
2013-09-16 00:00:09
Nguồn: http://ngoisao.net/tin-tuc/phong-cach/tam-tinh/hoi-han-vi-nong-nay-doi-chia-tay-anh-2880130.html