Mây núi Sìn Hồ
Bên những vách đá cao sừng sững dài ngút tầm mắt, sương giăng khắp lối, ta có cảm giác như có thể nắm được từng đụn mây trắng lững lờ bay qua trước mắt. Xen lẫn giữa màu xanh ngút ngàn của rừng già là các loài hoa rừng đang vươn mình khoe sắc. Sắc tím của hoa phong lan, đỏ thắm của hoa đào, màu trắng tinh khôi của hoa mơ như dệt nên một bức tranh đa màu sắc giữa trùng điệp núi non.
Thị trấn Sìn Hồ thực chất là một thung lũng nhỏ có những thửa ruộng bậc thang uốn lượn tựa làn sóng nhấp nhô giữa biển khơi. Lên Sìn Hồ, phải gặp được phiên chợ Sìn Hồ mới thấy hết muôn hình muôn vẻ đặc sắc của đời sống người dân nơi đây. Tất cả hợp thành một bức tranh đầy màu sắc và ngập tràn thanh âm sống động của đời sống.
Chợ Sìn Hồ dập dìu làn điệu dân ca Mông
Lệ thường, chợ bắt đầu họp vào sáng thứ bảy, chủ yếu thu hút người bản địa sống xung quanh thị trấn, qua ngày chủ nhật chợ sẽ đông, nhộn nhịp hơn với dòng người từ các bản làng xa xôi đổ về. Trong đó có người Mông đỏ vùng Chăn Lưa, Làng Mô hay người Lự, Dao ở Phăng Xô Lin, người Mông hoa, Phú Lá tận xã Pu Sam Cát, cách xa thị trấn Sìn Hồ một ngày đường, thảy đều góp mặt. Tất cả tạo nên buổi chợ phiên xôn xao, tràn ngập làn sóng hoa văn thổ cẩm muôn màu.
Chợ ở nơi cuối trời Tây Bắc rất đặc sắc, người ta đến chợ không chỉ để mua hàng mà còn giao lưu văn hóa. Vào các ngày chợ phiên, phụ nữ dân tộc Dao đỏ, người Mông, người Phù Lá, người Sila, Lào, người Cống xuống chợ xúng xính trong bộ váy thổ cẩm sặc sỡ. Tiếng nói tiếng cười sôi nổi, giòn tan bên những quán thịt trâu quấn lá lốt. Những anh thanh niên và đàn ông trung niên vây chặt hàng quán dê hấp, lợn bản, cá suối, xôi nếp nương, nhất là quanh chảo thắng cố…Giữa không gian mênh mông của miền sơn cước, đâu đó lại vang lên một bài dân ca Mông dập dìu khiến ai cũng thấy say lòng!
Tắm lá thuốc kiểu “đế vương”
Đêm ở thị trấn Sìn Hồ xuống nhanh và cái lạnh cũng ùa theo nhè nhẹ. Người dân Sìn Hồ mách nước: “Đã ở đây mà không thử tắm đế vương một lần thì thật phí”.
Nồi nước thuốc đang sôi sùng sục đun bằng củi đặt ngay đầu phòng được chế từ trên 10 loại cây thuốc hái từ trên núi, chỉ có 2 vị gừng và sả là trồng ngay trong vườn. Cảm giác sau ít phút ngâm mình là trạng thái say chếng choáng rất dễ chịu, cơ thể đang đau mỏi như thể đang nhão chảy ra, lâng lâng dường như vô cảm trong làn nước nóng thơm ngào ngạt.
Khi nước thuốc bắt đầu ngấm vào da thịt, hơi nóng tỏa ra làm cơ thể như đang tan ra trong râm ran, rạo rực. Nước lúc ấy không còn là nước nữa, mà là hồn cốt của hơn mười loại lá thuốc quý của cao nguyên Sìn Hồ. Tinh dầu đặc quánh của mười loại lá pha với rượu ngâm gừng, điểm xuyết thêm mấy lá chanh và sả trồng ở vườn nhà, khiến cho thùng nước tắm ngào ngạt mùi hương bốc lên trong làn hơi mờ đục.
Trước khi bước vào thùng thuốc, bao giờ khách cũng hướng dẫn: “Đứng vào thùng, từ từ ngồi xuống cho đến khi nước ngập đến cổ, nếu thấy chếnh choáng thì đứng đậy, vén rèm để hít thở không khí bên ngoài”… Sau chừng 30- 40 phút ngâm mình đến say chếng choáng, du khách được mời lên nhà trên để bước vào giai đoạn xoa bóp, bấm huyệt. Tắm xong ai cũng sảng khoái, xuýt xoa, lưu luyến cái thùng nước tắm; sau cứ đến Sìn Hồ lại nhớ ngay đến thùng nước ấy.
(Theo Yeudulich)